Viết cho con yêu
Viết cho con yêu !
Sau khi sinh con mới thấm thía thế nào là "mẹ", nằm trong phòng chờ nhìn các bà mẹ vật vã kêu gào đau đẻ, mẹ thầm nghĩ trong bụng sẽ cố gắng chịu đau và không kêu ca. Mà khi cơn đau đến, vật vã mười mấy tiếng đồng hồ, mẹ không chịu được nỗi đau thể xác nên nước mắt cứ thế lã chã rơi. Rồi đau đớn cũng qua đi, mẹ tròn con vuông. Nhưng nằm nhìn con yêu mẹ vẫn cứ khóc, khóc vì điều gì mẹ cũng không biết nữa. Chưa bao giờ mẹ trải qua một việc gì khó khăn và ý nghĩa hơn thế!
Con yêu quý, hôm nay mẹ ngồi đây và rất sung sướng khi viết về điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời của mẹ…
Giờ con đã hơn 3 tháng tuổi rồi, con đã biết cười mỗi khi mẹ trêu đùa, nụ cười của con giòn tan trong trẻo như một khúc nhạc vui. Con có biết, chỉ cần con cười là có thể xua tan bao mệt nhọc của mẹ, vất vả của bố. Hôm nay con đã biết hóng chuyện, nói ê a những âm thanh không rõ, mẹ không biết con nói gì nhưng sự hứng khởi của con, tay chân con ngúc ngắc liên hồi khi nói chuyện chứng tỏ con đang rất vui, và điều đó làm trái tim mẹ hạnh phúc hơn bao giờ hết. Khi mẹ ra khỏi phòng, con cứ khóc cái tiếng “ẹ ơi, ẹ ơi” làm mẹ không thể không nghĩ nó có nghĩa là “mẹ ơi, mẹ ơi”. Có thể đó chỉ là sự ảo tưởng của mẹ, vì hình như nó cũng hơi sớm so với sự phát triển ở tháng tuổi của con. Nhưng mẹ vẫn cứ cho là vậy, mẹ tin vào điều kì diệu, một thiên thần thông minh như con mẹ có thể làm lên những điều bất ngờ lắm chứ…
Nhìn vào đôi mắt của con, mẹ thấy cả một thế giới bình yên, trong trẻo trong đó. Mới hơn 3 tháng tuổi mà con đã thể hiện cá tính của mình, có vẻ như con là một cô bé mạnh mẽ, thậm chí có phần quậy nữa. Con không thích được bế nhiều, chỉ thích mọi người đặt nằm để khua tay đạp chân, thật hiếm hoi thấy con không ngúc ngắc hoặc la hét. Tuy thích nằm chơi nhưng con lại không thích một mình, con thích có người đứng bên hỏi chuyện liên hồi hoặc trêu đùa gì đó. Có lần, bố con vì phải tiếp chuyện gái yêu lâu quá, mỏi miệng nên bố con trêu là: “Kiểu này bố phải mua con robot đặt trước mặt con để nó lắc lư và nói liên mồm mới đáp ứng được thú vui của con gái điệu”.
Sắp hết 4 tháng nghỉ sinh rồi, mẹ sắp phải đi làm, sẽ không thể dành nhiều thời gian cho con gái nữa. Mẹ lo lắng và thương con gái thật nhiều. Nhưng mẹ không thể thay đổi quy luật của cuộc sống, con sẽ lớn dần lên và dù không phải lúc này thì cũng sẽ đến một lúc nào đó, mẹ con mình sẽ phải tách dần nhau, mẹ lại tiếp tục với vòng quay làm việc và con sẽ phải dần hòa nhập với thế giới những khi không có mẹ. Hãy cố gắng lên và mạnh mẽ con nhé!
Con biết không, mẹ cảm ơn con nhiều lắm vì con đã mang lại bao niềm vui, hạnh phúc và tiếng cười trong tổ ấm nhỏ bé của chúng ta. Cảm ơn con vì đã đến bên cuộc đời của mẹ, tiếp thêm sức mạnh và là lý do để mẹ cố gắng trong cuộc sống này. Con gái yêu của mẹ, thiên thần của mẹ, mẹ yêu con vô cùng.
Con yêu quý, hôm nay mẹ ngồi đây và rất sung sướng khi viết về điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời của mẹ…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét