Hiển thị các bài đăng có nhãn chuyen-tinh-yeu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn chuyen-tinh-yeu. Hiển thị tất cả bài đăng

Ngoại tình một lần vợ đã đòi ly hôn

Ngoại tình một lần vợ đã đòi ly hôn


Cô ấy không cho tôi một cơ hội sửa sai, không chấp nhận những lời thỉnh cầu xin lỗi của tôi, lại còn tỏ thái độ khó chịu, bêu xấu tôi với bạn bè, người thân và gia đình tôi, khiến tôi không còn mặt mũi nào.

Đúng là, chuyện ngoại tình là chuyện khó chấp nhận, nhưng thiết nghĩ, tôi không phải là gã đàn ông duy nhất đi ‘ăn vụng’. Trên đời cũng có nhiều người đàn ông ham của lạ, tính chuyện ngoại tình để che mắt vợ. Thật ra, trong tâm họ yêu vợ, thương con nhưng đàn ông đôi khi thể hiện bản tính của mình, chơi bời với em này em nọ. Tôi không phải là gã luôn giấu vợ đi gái, đây là lần đầu tiên tôi tính chuyện có một cô bồ đề giải khuây. Nhưng thú thực, chuyện với chỉ diễn ra được vài ngày thì vợ tôi phát hiện. Cũng chẳng hiểu nguồn cơn từ đâu mà vợ lại biết bí mật này.

Tôi cũng vì nghe lời mấy anh bạn hay chơi mà lao vào con đường này. Nhưng khi bị vợ phát hiện, tôi đã một mực xin tha thứ, mong vợ hiểu cho sự lầm lỡ của tôi, vậy mà em vẫn không chịu. Em còn phỉ báng tôi, nói tôi là loại không ra gì. Em dùng những từ xấu xa nhất để chửi tôi, để lăng mạ tôi. Tôi biết, máu ghen tuông khiến vợ tôi như vậy, vài ngày sẽ dịu rồi tôi sẽ xin em tha thứ. Nhưng tôi thật không ngờ, em mang câu chuyện đi nói với tất cả bạn bè, đồng nghiệp của tôi, nói tôi là ông chồng trăng hoa.

Bây giờ đi đến đâu ai cũng nhìn tôi bằng con mắt coi thường, khinh rẻ. Đến tận đứa em vợ nhỏ xíu, học cấp 2, còn biết tôi là gã đàn ông không ra gì, phản bội chị gái nó. Tôi thật tình không còn mặt mũi nào để bước sang nhà ngoại nữa.

Tôi có nói chuyện với vợ đó là bản tính của đàn ông. Tuy không thể thao túng cho họ ngoại tình nhưng chuyện trót lầm lỡ một lần không thể kết thúc bằng ly hôn. Có thể tha thứ cho nhau cơ hội, và làm lại từ đầu, nếu người chồng vẫn đi theo lối mòn cũ thì bỏ cũng không tiếc. Tôi là đàn ông nhưng tôi cũng hiểu chuyện ấy hơn ai hết, lẽ nào phụ nữ lại không hiểu.

Vợ tôi chẳng lẽ không cần gia đình, không cần cái nhà này, không cần mái ấm này hay sao mà lại khiến tôi ra nông nỗi này. Đúng là, trót dại một lần đâm khổ vào người. Vì vợ tung tin nên chẳng ai biết tôi mới dại một lần, họ còn ghê tởm tôi, nghĩ tôi là gã chuyên gái gú. Tôi thật sự là đau đầu, mệt mỏi quá đi thôi. Chẳng lẽ con người không thể sửa sai?

Trong câu chuyện này tôi thiết nghĩ, đúng là vợ anh ý không được khéo léo trong việc đi bêu chuyện xấu của chồng, còn việc cô ấy không thể tha thứ thì có lẽ vì cô ấy bao năm đã yêu thương và đặt trọn niềm tin ở anh nên khi biết anh ngoại tình giống như một cú sốc quá lớn, một lỗi lầm không tha thứ và khó có thể chấp nhận được sai lầm mà anh đã gây ra. Không phải vì tôi cũng là đàn bà mà tôi bênh cô ấy, nhưng thật sự phái nữ chúng tôi rất coi trọng sự chung thủy thay vì các anh coi đó như một chuyện thường của xã hội. Có thể cố ấy đòi ly hôn là muốn dành cho anh một bài học để biết được đâu là thứ quan trọng nhất với anh, nếu chỉ vài lời xin lỗi mà đã tha thứ cho anh thì nó quá dễ dàng. Nếu như vậy thì liệu lần sau anh có tái phạm nữa không, hay ngựa vẫn quen đường cũ rùi về xin lỗi vợ vài câu là xong.

Nguyên nhân của việc các anh theo nhau ngoại tình có thể là vì không được thỏa mãn chuyện ấy hay vì đùa đòi thích ham hố của lạ. Nếu không được thỏa mãn chuyện ấy thì bạn có thể sử dụng do choi tinh duc để giải tỏa tâm lý thay vì ngoại tình, còn nếu là bản chất các anh luôn thích của lạ thì tôi nghĩ rằng chị ấy nên dành cho anh một bài học nhớ đời về chuyện này. Nếu anh lăng nhăng, cặp bồ rùi chỉ một lần sơ suất không sử dụng biện pháp an toàn như bao cao su thì hạnh phúc gia đình chỉ còn là chuyển nhỏ mà sức khỏe và sự an toàn đến tính mạng của cả gia đình anh cũng đáng cảnh báo nếu không may mắc các bệnh tình dục như HIV. Đây là một lời cảnh tỉnh đối với các quý ông chồng nào thích ham của lạ, muốn thỏa mãn bản năng mà quên đi hạnh phúc gia đình của mình.

"Dừng lại đi anh!"

"Dừng lại đi anh!"


Cô không nhớ mình đã cất lời đề nghị "dừng lại" này bao nhiêu lần rồi nữa. Khi thì Tùng im lặng, khi thì anh gật đầu với vẻ mặt vô cùng buồn rầu khiến An nửa áy náy, nửa tiếc nuối. 

Tính đến nay, An quen Tùng được gần 2 năm. Tuy làm trong hai cơ quan khác nhau nhưng lại cùng ngành nên hầu như sự kiện lớn nhỏ gì của ngành tổ chức 2 người đều có mặt. Tùng hơn cô gần chục tuổi, đã có vợ và hai con nhưng nhìn anh khá trẻ so với tuổi. 

Lần đầu tiên ngồi cạnh nhau trong một buổi họp báo, An chủ động bắt chuyện làm quen với Tùng. Hai anh em nói chuyện thân mật và tỏ ra khá hợp nhau. Từ đó, mỗi lần họp hành, tập huấn hay hội nghị, ai đến trước lại "xí" chỗ cho người còn lại. 

Ngoài những lần gặp gỡ trong công việc, khi thì An rủ Tùng đi cà phê, khi Tùng lại mời An đi chiêu đãi nhân dịp "trúng quả" gì đó. Nhờ quen Tùng mà An đã học hỏi cũng như quen biết được rất nhiều người có tiếng trong ngành. 

Từ một cô sinh viên thực tập non kinh nghiệm, An được kí hợp đồng chính thức rồi được sếp tăng lương, cử tham dự các dự án quan trọng của cơ quan. Cô rất biết ơn Tùng và coi anh như người anh trai tốt bụng. 

Trong các lần gặp nhau, dường như những câu chuyện An kể không bao giờ dứt. Cô tâm sự với anh đủ điều, từ công việc, bạn bè, học hành, gia đình, cho đến cả chuyện... người yêu ở xa. 

Còn Tùng chín chắn, từng trải lại là người ít nói nên anh hay đóng vai nghe nhiều hơn kể. Song sau một thời gian ngắn quen biết, An cũng nắm được sơ sơ gia cảnh nhà Tùng: anh đã có hai bé, một trai, một gái, vợ anh làm việc trong một công ty đa quốc gia nên thường xuyên phải đi công tác xa nhà hàng năm trời.

Qua những cuộc điện thoại của hai con gọi cho Tùng mà An vô tình nghe được trong những lần hai người ngồi cùng nhau, An luôn xuýt xoa khen Tùng là "ông bố mẫu mực", "người chồng đảm đang". Cuộc sống của Tùng chẳng khác nào cảnh gà trống nuôi con, quanh năm anh phải đón đưa các con đi học rồi lại đóng vai ông nội trợ đảm đang. Việc lớn, việc nhỏ trong nhà mình Tùng lo liệu hết.

Chủ nhật hôm ấy, An gọi điện rủ Tùng đi cà phê, Tùng từ chối với lý do phải đưa con đi học thêm. Cô buồn rầu cúp máy, không nói thêm lời nào. Còn Tùng thì thấy lạ, vì chẳng bao giờ An gọi cho anh ngoài giờ hành chính, cô biết anh bận bịu việc gia đình, con cái. 

Hơn nữa, giọng An hôm ấy lại có vẻ ủ ê, thều thào như có chuyện không vui. Sau khi đưa con đi học, thay vì ngồi đợi 2 tiếng như mọi khi, Tùng tìm đến khu nhà Lan ở.

Ngồi trong quán cà phê, mặt An buồn rười rượi. Tùng gặng hỏi mãi, An mới kể. Hóa ra cô có chuyện không vui thật. Sáng hôm ấy, An bắt xe đến Quảng Ninh mừng sinh nhật Hòa - người yêu từ thời cấp 3 đang công tác trong một đơn vị quân đội. Cô không báo trước cho Hòa với hy vọng sẽ khiến anh bất ngờ. Vừa vào đến phòng Hòa ở thì thấy tiếng râm ran nói cười của khá đông người. 

Điều khiến Hòa sững sờ là trong đám đông toàn con trai ấy, có một cô gái rất dịu dàng đang ôm bó hoa to lên tặng Hòa. Khi An tiến vào phía Hòa thì mọi người hết "ô, a" lại quay ra xì xào "Nhất Hòa nhé, có 2 người đẹp dự sinh nhật, chia bớt cho anh em đi". An vừa tức giận, vừa tò mò muốn ở lại xem cô nàng kia là ai, song không kiềm chế được lòng mình, cô đùng đùng bỏ về, mặc cho Hòa đuổi theo và tiếng í ới phía sau của anh em trong đơn vị. 

Vừa kể An vừa khóc nức nở khiến Tùng thấy khó xử vô cùng. An ủi thế nào cô cũng không nín. Đối mặt với sự yếu đuối của An, Tùng không còn cách nào khác đành quay sang ôm cô. 

Sau tuần ấy, Hòa có xin nghỉ phép về thăm An nhưng thực chất là để giải thích với cô chuyện hôm trước. Theo lời Hòa thì đó là em gái người anh cùng đơn vị, dù anh đã nói rõ là có người yêu ở Hà Nội nhưng cô ấy vẫn thích anh. 

Đến lúc này, sự ấm ức trong lòng An mới được giải tỏa. Cô tin Hòa, và hơn ai hết, cô hiểu anh không phải người lăng nhăng, dễ thay lòng đổi dạ. 

Nhưng cũng sau lần An khóc hết nước mắt bên Tùng, hai người có cảm giác như gần gũi nhau hơn. Mỗi đêm sau khi Tùng cho hai con đi ngủ, thay vì chat với vợ, anh lại chat với An tâm sự đủ chuyện. Rồi cứ chủ nhật hàng tuần, trong 2 giờ đợ con học thêm ở nhà cô giáo, Tùng lại có cuộc hẹn ngắn ngủi với An. Từ cái ôm siết chặt cho đến những nụ hôn nóng bỏng, người đàn ông xa vợ là Tùng và cô gái trẻ có người yêu bộ đội là An cứ quấn quýt lấy nhau đầy đam mê như những người mới yêu.

An mong mỏi đến mỗi chủ nhật bao nhiêu thì Tùng lại vội vã sắp xếp công việc đợi đến giờ đưa con đi học vào cuối tuần bấy nhiêu. Mối quan hệ vụng trộm này diễn ra được khoảng vài tháng thì An như chợt tỉnh ngộ. Một lần, cô tâm sự với Tùng: "Em sợ anh ạ! Sao mình lại bắt đầu để giờ dang dở thế này, anh có gia đình, còn em đã có người yêu...". Tùng nén tiếng thở dài: "Em cũng biết là anh sợ mà...". Rồi cô rụt rè nói: "Dừng lại đi anh, dừng lại trước khi quá muộn".

Dễ đến cả chục lần An nói ra lời đề nghị dừng lại. Và đúng như mong muốn của An, mỗi lần ấy, Tùng không gọi điện, không chat chit, cũng không tìm đến nhà An nữa. Nhưng rồi người nhấc điện thoại, người tìm đến trước lại là An. Cô u mê trong day dứt, khó xử vì mãi không dứt ra được nỗi nhớ nhung, ám ảnh của Tùng. 

Đã có lúc An cố chịu đựng được 1 tháng không gặp, vậy mà cuối cùng cô vẫn không chiến thắng được bản thân. Quá mệt mỏi, cô tâm sự toàn bộ chuyện rắc rối của mình với người bạn thân. Bạn An khuyên: "Cứ cho Tùng có tình cảm thật và là người tốt nên chưa đi quá giới hạn với mày. Nhưng mày như thế khác nào mỡ dâng miệng mèo, thế đời nào đàn ông từ chối. Trừ khi mày dứt khoát, còn không cả mày, cả ông ấy đều rắc rối đấy".

An nghĩ mãi về lời bạn nói và cô lại quyết tâm thêm một lần nữa. Rất may, sau thời gian ấy, Hòa xin chuyển hẳn công tác về Hà Nội, gia đình anh đang tính đến nhà An bàn chuyện cưới xin. Cùng đợt này, vợ Tùng về nước nên dù thỉnh thoảng vẫn có dịp gặp nhau trong các sự kiện của ngành, cả An và Tùng đều chào hỏi qua loa rồi tạm biệt.

Một câu chuyện tình yêu thật cảm động, những con người thiếu hụt tình cảm và tự tìm đến nhau và rồi dẫn đến việc ngoại tình. Nhưng đây là một cái kết có hậu cho cả hai, nếu thực sự hai người không thể kìm chế được mình mà đi quá giới hạn thì tôi nghĩ rằng cái kết của câu chuyện này thực sự thảm thương. Hậu quả của việc ngoại tình thật đáng sợ, nó có thể khiến cho hạnh phúc gia đình bị tan vỡ hoặc có thể sụp đổ cả sự nghiệp của mình và hơn thế nữa. Suy cho cùng một trong những nguyên nhân lớn nhất dẫn đến ngoại tình là việc không được thỏa mãn hoặc bị bỏ bê chuyện chăn gối, vì thế nếu bạn là một trong số những người không được hạnh phúc, mãn nguyện trong chuyện ấy thì hãy sử dụng do choi tinh duc là một bạn tình chăm chỉ bạn có thể giải tỏa tâm lý bất cứ lúc nào khi vợ hoặc chồng bạn vắng nhà thay vì việc đi ngoại tình sẽ khiến bạn trở thành con người không chung thủy, phá vợ thuần phong mỹ tục và hơn thế nữa là vấn đề đe dọa các bệnh lây nhiễm qua đường tình dục cho cả bạn và người thân nếu bạn không sử dụng bện pháp an toàn như bao cao su.

Làm sao tôi có thể quên đi được người tình cũ?

Làm sao tôi có thể quên đi được người tình cũ?

Hiện tại tôi đang rất bế tắc trong chuyện tình cảm và không thể tìm cho mình hướng giải quyết đúng đắn nhất. Vì thế tôi quyết định chia sẻ câu chuyện của mình với các bạn trẻ để mong nhận được những lời khuyên hữu ích của các bạn và giúp tôi quên được tình cũ.


Tôi đã từng yêu anh, một tình yêu rất sâu sắc kéo dài suốt 6 năm. Tôi hạnh phúc và ngây ngất với tình yêu đời, tôi đã từng mơ về một ngôi nhà hạnh phúc với anh với những đứa trẻ đáng yêu. Tôi những tưởng tình yêu đó sẽ là vĩnh cửu…Vậy mà cho đến giờ phút này, sau 4 năm rời xa anh, mối tình đầu của tôi và cũng là người đàn ông mang cho tôi nhiều cảm xúc thăng hoa trong “chuyện ấy”, tôi vẫn không thể nào quên được anh.

Giờ đây, khi cả hai đã có gia đình, con cái, nhưng cái bản năng ngốc nghếch trong tôi vẫn không ngừng thôi thúc tôi nhớ về anh. Suốt 6 năm yêu nhau, bao nhiêu sự hồn nhiên đẹp nhất của đời con gái tôi đã dành trọn cho anh. Tôi nghe theo sự chỉ bảo của anh như một đứa trẻ con ngoan ngoãn, không bao giờ dám làm trái ý anh.

Yêu nhau 6 năm, chúng tôi đã coi nhau như vợ chồng, mọi buồn vui, hạnh phúc đều được san sẻ. Khi tôi đang tận hưởng cuộc sống hạnh phúc của cảnh vợ chồng son thì bất ngờ phát hiện ra anh lét lút qua lại với người con gái khác. Tồi tệ hơn khi tôi biết rằng, ban ngày anh nói dối tôi để đi chơi với người con gái ấy, nhưng tối về anh vẫn vui vẻ và ân ái với tôi. Cũng chỉ vì yêu anh, tin anh, cứ nghĩ rằng anh chỉ yêu mình tôi và sẽ xây dựng hạnh phúc gia đình với tôi. Nhưng sự thật thật phũ phàng đối với tôi. Mặc dù vẫn rất yêu anh tôi vẫn quyết định chia tay vì tôi không thể chấp nhận được việc anh phản bội tôi. 

Để trả thù tôi đã lấy một người đàn ông mình không yêu làm chồng. Những tưởng rằng khi kết thúc mọi chuyện với anh và yên ổn bên người đàn ông khác, tôi sẽ một lòng một dạ với gia đình, chồng con. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ quên được anh, nhưng tôi không thể làm được điều đó, mặc dù chồng tôi rất yêu tôi nhưng tôi không có được cảm giác hạnh phúc khi bên chồng mình. Mỗi lần gần chồng tôi lại nhớ tới anh, vì chỉ có anh mới cho tôi có được cái cảm giác hạnh phúc của một người đàn bà, chỉ có anh mới hiểu được cảm giác của tôi và biết tôi thích gì và muốn gì. Với chồng, tôi như một khúc gỗ vô hồn vì thế huyện phòng the của vợ chồng tôi không mấy hạnh phúc. Tôi thường lảng tránh mỗi khi chồng nhắc tới chuyện ấy. Tôi biết vì yêu tôi mà chồng tôi đã tìm mọi cách để làm cho tôi được hạnh phúc, anh thường lên mạng tìm hiểu về các cách quan hệ và về thử làm theo nhưng đành bất lực với tôi. Tôi biết chồng rất yêu tôi và nhận thấy sự cố gắng đó ở anh. Tôi thấy rất thương chồng mình, tôi cũng cố gắng nhưng tôi vẫn không có được cảm giác với chồng mình. 

Sau một lần đi công tác xa vì muốn có được sự bất ngờ tôi về nhà trước dự kiến, sau mấy tiếng đồng hồ đi xe tôi mệt nhoài lên về tới nhà là tôi lao ngay vào phòng ngủ để nghỉ ngơi và vô tình tôi nhìn thấy một thứ gì như đồ chơi mà người ta gọi đó là do choi tinh duc. Bình thường lẽ ra tôi phải thấy bất ngờ và cảm thấy bị tổn thương và buồn chán vì có lẽ tôi chưa làm tròn chức trách của một người vợ. Tôi hiểu cảm giác thất vọng của anh khi thấy tôi như vậy, và anh tìm đến món đồ chơi đó là điều đương nhiên. Tôi thấy không hề trách anh mà ngược lại tôi lại thấy hương anh, nếu không vì yêu tôi có thể anh đã tìm đến người con gái khác để có được hạnh phúc.

Sau mỗi lần trở về nhà, nhìn thấy nụ cười của chồng khiến tôi cảm thấy tội lỗi vô cùng. Tôi thấy thương anh và thấy mình không xứng với tình yêu của anh và không làm trọn nghĩa vụ của một người vợ. Tôi vẫn chưa thể quên được người tình cũ để có thể sống hết lòng với gia đình nhỏ của tôi, tôi cũng không thể hiểu được mình nữa. Tôi cảm thấy rất bế tắc và tội lỗi, làm sao tôi có thể quên được người đó? Quên được những ngày tháng hạnh phúc bên nhau, quên được cái cảm giác tuyệt vời mà người đó đem lại cho tôi đây? Tôi rất mong có được những lời khuyên từ các bạn trẻ giúp tôi có thể quên được tình cũ. Chúc các bạn có được hạnh phúc, thăng hoa trong tình yêu!.

Mắc HIV vì phá hoại hạnh phúc người khác

Mắc HIV vì phá hoại hạnh phúc người khác


Bị phụ tình tôi chán đời, cứ có cơ hội tôi phá vỡ hạnh phúc của người khác

Từ nhỏ tôi là cô gái hiền lành, học giỏi, rồi tôi đỗ đại học, xa gia đình, không có sự kiểm soát của bố mẹ. Tôi bắt đầu thay đổi, năm thứ nhất, bảng điểm của tôi vẫn sáng sủa nhưng năm thứ 2, mọi thứ thật tồi tệ, tôi bắt đầu yêu, anh là sinh viên trường mỏ hơn tôi 1 khóa. Để tiết kiệm chi tiêu ăn ở và cùng vì yêu nhau quá nên chúng tôi đã dọn về sống chung với nhau.

Hồi đầu ở cùng nhau, chúng tôi yêu thương nhau, tất nhiên ở chung chuyện phòng the cũng không tránh khỏi. Và tôi hài lòng về điều này, bởi yêu nhau chuyện đó không có gì là xấu. Tôi và anh đều hợp nhau trong chuyện ấy, anh rất biết cách chiều tôi, nâng niu tôi, tôi yêu anh nhiều lắm.

Một lần sơ ý, tôi và anh không kiếm chế nổi nên đã không dùng bao cao su . Cứ nghĩ lần đó chúng tôi dính bầu, thật may mọi chuyện không có vấn đề gì. Rồi cứ thế sau nhiều lần chúng tôi quan hệ mà không cần quan tâm đến bao cao su nhưng ơn trời không lần nào dính.

Chuyện học hành của chúng tôi sa sút dần, tôi và anh ban ngày trên giảng đường, tối về ăn và làm chuyện ấy. Dường như chuyện phòng the cũng làm chúng tôi trở nên yêu thương gần gũi nhau hơn. Quyết sẽ cưới nhau khi ra trường…

Một lần, không biết anh học được ở đâu cách quan hệ rất quái đán và đề nghị thử. Tôi chiều anh nên cũng thử cái tư thế phòng the kỳ quặc ấy. Nhưng không chịu được, đẩy anh ra anh giận dỗi và bỏ đi cả đêm.

Cái gì cũng có lúc chán chường, tôi cảm nhận được anh không còn thích gần gũi tôi nữa, không thích cách quan hệ của tôi, ngày anh càng lảng tránh chuyện đó với tôi. Cuối cùng, tôi phát hiện ra anh đang cặp với ả ca ve gần nhà trọ và cái tư thế phòng the kinh tởm ấy là do ả dạy anh.

Từ khi cặp bồ anh không còn mặn mà với tôi nữa, mỗi lần tôi đòi hỏi anh lại bỏ chiếc do choi tinh duc hành hạ tôi, khiến tôi đau đớn cả về thể xác và tinh thần.

Tôi chậm kinh, thử que thì 2 vạch, báo anh, lúc đầu anh ngọt nhạt, bảo tôi yên tâm dưỡng thai. Nhưng anh khốn nạn đến mức, chờ tôi đi dạy thêm, anh và ả cave đó chuyển hết đồ đi, bỏ lại tôi với cái thai trong bụng. Tôi không biết tìm anh ở đâu, không biết nhà anh ở đâu mặc dù yêu nhau mấy năm nhưng chưa một lần được anh đưa về ra mắt bố mẹ.

Tủi nhục tìm anh không thấy, tôi quyết giữ lại đứa bé, sinh con bao khó khăn nhưng tôi vẫn làm. Từ đó, trong tôi là sự hận thù, tôi quyết trả thù tất cả các gã đàn ông trên đời, tôi chỉ cặp với đàn ông có vợ, gia đình hạnh phúc, không biết tôi đã phá tan bao nhiêu gia đình.
Một lần, cơ thể mệt mỏi tôi đi xét nghiệm, cầm tờ giấy với kết quả dương tính HIV trong tay mà trời đất sụp đổ trong tôi. Thế là hết, con tôi sẽ sống như thế nào…..

Bị trai cùng dãy trọ cưỡng bức

Bị trai cùng dãy trọ cưỡng bức 


Ngọc nước mắt lã chã, nhìn người đàn ông bên cạnh đang ngủ, mặc vội quần áo, Ngọc chạy ra khỏi phòng. 

Đang học năm thứ 3 đại học, Ngọc học giỏi, thường đi làm thêm để chia sẻ gánh nặng cho bố mẹ. Cô liên tục chuyển nhà trọ, cứ nghe chỗ nào giá rẻ hơn là cô chuyển. Cô chuyển đến khu trọ này được 3 tháng. Ngọc sống khép kín và ít quan hệ với các phòng khác.

Sáng đi học, tối đi làm thêm, một ngày của cô bắt đầu và kết thúc như thế. Ngọc chưa có người yêu và cũng chưa định yêu ai. Cô định học xong rồi mới tính đến chuyện này. Cô làm thêm đủ các loại: bán quần áo, bán đồ chơi trẻ em, rửa bát, chạy bàn, bán bao cao sudo choi tinh duc... Cô làm tất cả những việc gì có thể giúp cô có được đồng tiền trong sạch để lo cho bản thân những năm học đại học.

Ngọc không quá xinh đẹp nhưng cũng đủ khiến đám con trai thèm muốn, cạnh phòng trọ của Ngọc có nhiều nam sinh nhưng Ngọc không để mắt tới ai, không quan tâm có ai thích mình không, cô có cách quan hệ đặc biệt mà mọi người ai cũng tò mò, thường cho Ngọc là người đặc biệt.

Trong một lần đi làm về muộn, phòng bên cạnh đang nhậu nhẹt, bọn con trai bàn tán về Ngọc và cá nhau ai “chén” được Ngọc sẽ thưởng lớn. Cả bọn cùng cá cược. Nhiều người trong cuộc nhậu săn đón Ngọc, tỏ tình với Ngọc, muốn đưa Ngọc đi làm nhưng Ngọc đều từ chối. 

Trong đám nam sinh đó có Phong, đúng như cái tên phong trần và bất cần. Phong nghịch, học ít chơi nhiều, suốt ngày cắm đầu vào game, phim sex. Thỉnh thoảng Phong tìm đến các ả cave để giải quyết nhu cầu, nên với những chuyện người lớn Phong quá thuần thục. Phong để ý đến Ngọc từ lâu, cũng muốn chiếm đoạt Ngọc, để ý nhưng Phong không yêu Ngọc. Nung nấu ý định đen tối, gặp lúc đám bạn cá cược, Phong mỉm cười tuyên bố: Chắc chắn tao sẽ chiếm được con bé ấy.

Nói là làm, Phong chờ hôm trời mưa to gió lớn, mất điện, hắn lẻn sang phòng Ngọc và cưỡng bức Ngọc. Ngọc cố gắng đẩy ra nhưng sao chịu được sức của Phong, cô nước mắt chảy dài buông xuôi số phận,…

Phát hiện bố dượng dê xồm

Phát hiện bố dượng dê xồm

Lan phát hiện ra bố dượng mình là kẻ dê xồm chuyên đi lừa gái


Sau 3 năm ly hôn với chồng, mẹ Lan đi thêm bước nữa, lúc đấy Lan đã 15 tuổi. Lan không thích Nam – bố dượng này. Ở tuổi mới lớn, Lan cảm nhận được ông không đứng đắn, mỗi lần nhìn Lan, cô cảm giác đó là cái nhìn xuyên thấu.

Nhưng đó là quyết định của mẹ nên Lan chấp nhận, từ khi sống chung với bố dượng ý thức được chuyện giới tính nên Lan rất đề phòng và cẩn thận. Cô luôn chừng mực với ông bố này.

Mẹ Lan hay đi vắng nhà, mỗi lần mẹ cô vắng nhà cô đều nhờ thằng bạn thân đến ngủ ở phòng bên cạnh. Thực sự cô rất sợ dượng, dù dượng chưa làm gì có lỗi với cô. Một lần phơi quần áo, cô thấy trong túi quần bố dượng có chiếc bao cao su, cô biết những chiếc bao cao su này không phải dùng với mẹ cô. Bởi mẹ cô đi công tác đã hai tuần nay.

Cô giữ kín bí mật sợ nói ra mẹ sẽ buồn, với lại cô không muốn nhìn thấy mẹ cô phải đau khổ thêm lần nữa vì mất đi hạnh phúc gia đình. Nên cô, mặc kệ coi như không biết gì.

Nhưng không biết vô tình hay cha dượng cố ý, lần sau phơi quần áo cô không chỉ thấy những chiếc bao cao cu mà cả các địa chỉ nhà nghỉ và quyển sách nhỏ dạy cách quan hệ nam nữ. Một lần nữa, cô lại nhắm mắt bỏ qua mọi chuyện, nhưng sự tức giận trong cô đang sôi sục, sắp không thể kìm nén được thêm nữa.

Vài tuần sau, cô lại thấy hóa đơn mua do choi tinh duc, loại cao cấp của Mỹ. Lần này cô không thể coi như không biết được nữa. Chắc chắn, ngoài mẹ cô gã này còn có mờ ám với một ai đó.

Cô dành 1 ngày theo dõi bố dượng thì thấy, sáng ông hẹn hò với một cô, trưa chiều với một cô. Nhưng chỉ vào nhà nghỉ với một cô đồng nghiệp – Lan biết bởi cô đồng nghiệp này đã đến nhà Lan ăn cơm.

Lan đã chắc chắn mẹ cô bị cắm sừng, không chỉ một sừng mà nhiều sừng. Cô thương mẹ cô đặt trái tim, lòng tin không đúng chỗ…

Ngoại tình với anh chồng

Cả gia đình nhà nội đang chất vấn Hồng và Khánh, những ánh mắt khinh rẻ dành cho hai kẻ tội đồ: Anh em chồng ngoại tình.


Khánh là anh trai ruột của chồng Hồng, chồng Hồng – Anh Việt, cả năm tháng đi biền biệt nơi biên giới, cái cảnh bồ đội biên phòng đi thì biệt tăm có khi cả năm không về. Vừa lấy nhau xong, chồng Hồng đã đi luôn. Ngày ra mắt nhà chồng, Hồng mới biết Khánh – người yêu cũ của cô là anh trai của Việt. Cô đau khổ, đắn đo, có lúc cô muốn hủy hôn. Nhưng yêu Việt thực sự nên cô quyết tâm vượt qua rào cản. Hồng và Khánh chia tay không phải hết yêu mà hồi đó Khánh đi xuất khẩu lao động, Hồng không thể chờ được, tình cờ gặp Việt, yêu Việt như lẽ tự nhiên. 

Ngày cưới Việt, Khánh buồn rười rượi nhìn người còn gái mình yêu, vẫn yêu lấy em trai mình. Nhưng Khánh bản lĩnh xóa bỏ những kỷ niệm để vun đắp cho em. Cưới xong, vợ chồng Hồng ở chung nhà với bố mẹ chồng, trong đó có cả Khánh. Ngày ngày chạm mặt, chồng thì đi làm xa biền biệt.

Tất cả những việc lớn nhỏ lẽ ra chồng Hồng lo thì nay Khánh lo lắng cho Hồng, nhìn cách quan hệ của hai người không ai bảo đây là anh chồng – em dâu.

Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tình cũ không rủ cũng tới, hai người vẫn yêu nhau, chuyện gì đến cũng đến. Một hôm, bố mẹ chồng Hồng đi vắng, chỉ có hai người ăn trưa ở nhà. Khánh nhìn Hồng đắm đuối, cả hai không kìm nén được đã lao vào nhau như ngày xưa,…Từ đó, mỗi lần nhớ nhau, Hồng sang phòng Khánh hoặc ngược lại. Họ kín đáo, trước mặt mọi người coi như không có chuyện gì xảy ra và những việc làm sai trái của họ cứ ngày một nhiếu thêm. Hồng và Khánh đã tính đến chuyện cùng nhau bỏ đi, có con với nhau để ép gia đình Khánh. Họ quyết định không dùng bao cao su và bắt đầu công khai chuyện tình cảm. Đau đớn hơn, Hồng còn mua cho chồng do choi tinh duc là con búp bê cao cấp, gửi hẳn đến đơn vị cho anh.

Việt nhận được tin của người nhà, anh như chết lặng, vừa buồn vừa cảm thấy xấu hổ nên cũng không muốn về, để mặc cho đôi dâm tặc kia,..với anh giờ họ đã chết!

Vợ bỏ con ở nhà đi chơi đêm với trai

Hùng đi công tác về đến nhà chỉ thấy con gái đang chơi với cô giúp việc. Anh nghi ngờ, hỏi thì được biết cô vợ xinh đẹp của anh đang đi bar với trai lạ.


Lấy nhau được 5 năm nhưng vợ chồng Hùng mới chỉ có một nhóc 6 tháng tuổi. Sinh muộn một phần vì Hùng bận đi công tác suốt, phần vì Thảo – vợ Hùng chưa muốn sinh vì sợ hỏng dáng. Hùng cũng biết, anh đi công tác suốt nên việc “bỏ đói” vợ chuyện phòng the cũng khiến Thảo bức bối, bởi cô là người có nhu cầu khá cao. Nhưng anh đi làm việc, để lo cho gia đình chứ không bù khú bạn bè, trai gái. Vậy Thảo không giữ được lòng thủy chung với chồng. Anh biết cô thường đi lại với trai lạ, bởi nhiều lần anh bắt gặp những chiếc bao cao su trong túi xách của cô. Vì chưa bắt được tận tay và không muốn làm ầm lên nên anh bỏ qua nhưng lần này Thảo lại bỏ con ở nhà đi qua đêm với trai là điều anh không chấp nhận, chắc chắn đây không phải là lần đầu.

Nhiều lần Hùng bóng gió muốn tặng vợ một vài món do choi tinh duc để cô giải tỏa lúc xa chồng, nhưng lần nào Thảo cũng giẫy nẩy lên: “Anh nghĩ em là loại người ấy ư? Anh yên tâm, em ở nhà sẽ chung thủy với anh,..”. Lúc đó, Hùng cười khẩy, thừa biết cô quan hệ với trăm thằng để giải tỏa cái nhu cầu thấp hèn của mình, thà cô cứ tự sướng có khi Hùng còn trân trọng yêu thương. Hai năm gần đây, cách cách quan hệ của Thảo cũng trở nên khác, cô sành sỏi hơn, biết làm tình hơn,..Hùng biết đấy là kết quả do khóa đào tạo mà cô học từ các chàng trai trẻ.

Xét một cách toàn diện thì anh vẫn yêu vợ, ngoài cái tính lăng nhăng ra thì Thảo chiều chồng, quan tâm đến nội ngoại, quan hệ tốt với bạn bè của cả hai,…Nhưng mỗi lần nghĩ đến việc mình có hàng trăm cái sừng trên đầu, Hùng lại sôi máu, muốn tung hê tất cả. 

Hôm nay, cao điểm của sự sôi máu, nhìn được con gái khóc ngặt trên tay cô giúp việc vì nhớ mẹ. Anh chạy vào phòng lục tung tất cả thì thấy, hàng tá vỏ bao cao su nằm lăn lóc ở dưới đệm, gầm giường,…Anh đi công tác suốt, vậy vỏ bao cao su vẫn đầy nhà. 

Hùng gọi điện cho Thảo, giả vờ hỏi han con gái, Thảo nó: “Chồng yêu, con gái ngoan lắm, hai mẹ con đang ngủ cùng nhau,…”. Không thể nghe thêm được lời dối trá nào nữa, Hùng cúp máy, ngồi lặng lẽ chờ Thảo, chắc chắn trong lúc về cô sẽ say khướt và trong túi sẽ là những hộp bao cao su cao cấp.

Mẹ chồng dẫn trai về nhà



Bố mẹ chồng Dung li dị khi Nam mới được 6 tuổi, bà Dung không chịu được tính trăng hoa của chồng, bà quyết định ở vậy nuôi Nam khôn lớn để trả thù chồng bà. 

Trong những năm ở vậy nuôi con trai, bà Dung có nhiều lời tán tỉnh, nhiều người tốt muốn kết hôn cùng bà nhưng bà đều từ chối. Có nhiều người chơi xỏ bà, đem rải rất nhiều bỏ bao cao su ở trước cổng nhà như để hạ thấp danh dự của bà, càng nhiều lời tán tỉnh bà càng ra sức làm việc, nhìn Nam ngày một lớn khỏe mạnh, giỏi giang bà càng hạnh phúc.

Ngày Nam dẫn Hạnh về ra mắt mẹ, bà Dung quan sát nhất cử nhất động của Hạnh, khiến Hạnh nhiều lúc rợn tóc gáy. Nhưng bù lại bà Dung rất cởi mở mong muốn con trai tìm được nàng dâu tốt. Hạnh được cái khéo léo nên rất được lòng bà Dung.

Cô vui mừng khi lễ cưới diễn ra suôn sẻ, từ ngày về làm dâu, Hạnh không vất vả vì được bà Dung đỡ đần nhiều. Hạnh rất tôn trọng nếp sống của mẹ chồng nhưng gần đây mẹ chồng Dung hẹn hò, khổ nỗi đối tượng bà hẹn hò lại chỉ hơn con trai bà 10 tuổi. Điều này khiến cho vợ chồng Hạnh bức xúc. Thực ra, chồng Hạnh không ngăn cản bà Dung đi bước nữa nhưng hẹn với người trẻ hơn bà quá nhiều tuổi thì không hay.

Gần đây, bà hay dẫn bồ trẻ về, hai người rất tình tứ, nhiều đêm gã tình nhân còn ngủ lại, sinh hoạt cả tuần. Nhìn mẹ chồng cô ngày càng trẻ ra, hồi xuân. Nhiều lần chạm mặt tình nhân của mẹ chồng ở cửa nhà vệ sinh, cô thấy ánh mắt của gã rất khác lạ. Buổi tối, cô vào phòng mẹ chồng thấy hộp vỏ bao cao su trên bàn và loại do choi tinh duc vẫn còn cắm điện. Cô sốc, khi thấy đời sống phòng the của mẹ chồng cô thật bệnh hoạn. 

Mẹ chồng cô còn thích sử dụng các loại bao cao su độc, bao cao su gân gai,…các loại do choi tinh duc kỳ lạ. Hạnh không lý giải được sự thay đổi của mẹ chồng. Phải chăng, khi con trai đã yên bề gia thất thì bà muốn dành thời gian cho bản thân mình.



Làm em vợ có thai vì bao cao su thủng



Nam sững sờ nghe tin Ngọc – em vợ có thai và chủ nhân của bào thai đấy không phải ai khác chính là Nam.



Nam lấy Hạnh đã lâu, hai người yêu thương nhau khi đến với nhau mặc dù gia đình Nam phản đối cuộc tình này. Nam là người từng trải trong chuyện tình yêu nên chuyện tán tỉnh cô gái là chuyện quá bình thường. Nam có thể yêu nhiều cô gái một lúc, cô gái nào cũng có thể tới bến với Nam vì thế mà chuyện phòng the của Nam cũng dày dặn. 

Hạnh yêu dáng vẻ phong trần, đầy nam tính của của Nam, Nam yêu nhiều, chơi nhiều, coi nhiều cô gái chỉ là do choi tinh duc của mình nhưng cuối cùng anh chọn Hạnh vì cô hiền lành, đảm đang, biết nghe lời và tuyệt đối không cãi lại anh.

Nam sành sỏi thế, ngược lại Hạnh rất ngây thơ, cô chưa từng biết đến chiếc bao cao su chứ đừng nói đến việc dùng nó như thế nào. Với cô bao cao su là vật xa xỉ, cô đỏ mặt mỗi khi ai nhắc đến chuyện phòng the và vô tình nhìn thấy bao cao su ở đâu đó, cô ngượng ngùng. Nam yêu Hạnh vì những điều đó,…

Đêm tân hôn, Nam nóng lòng muốn được trọn vẹn bên cô gái trinh tiết như Hạnh. Hạnh co rúm người trước mỗi cứ chỉ của Nam. Nam nhìn Hạnh càng phấn khích, hai vợ chồng Nam muốn kế hoạch vài năm nên dùng bao cao su dù đây là lần đầu của Hạnh.

Sau đêm tân hôn, Hạnh trở nên trầm cảm, mỗi lần nhìn thấy bao cao su cô lại sởn da gà và cô cũng rất sợ sự từng trải của Nam và cách quan hệ điêu luyện của chồng cô.

Rồi thời gian, cũng làm cô quen chuyện phòng the, vợ chồng cô không dùng bao cao su nữa mà dùng thuốc tránh thai nên cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Sau 2 năm cưới, cô có bầu, cũng là lúc Ngọc – em cô lên trọ học. Nam và Ngọc nhanh chóng kết thân, hai anh em thường đi chơi, đi ăn. Hạnh thấy mối quan hệ anh em thân thiết cũng mừng ra mặt, cô không lường hết được hậu quả…đúng như các cụ nói “lửa gần rơm, lâu ngày cũng bén”. 

Sau thời gian, Nam và Ngọc đi quá giới hạn, trong một lần phấn khích quá, bao cao su bị rách nhưng cả hai không dừng lại thay bao cao su khác mà tiếp tục quan hệ, dẫn đến việc Ngọc có bầu. Giờ đây, Nam đang tìm cách đối mặt với Hạnh, trong thâm tâm Nam, Nam rất yêu và trân trọng Hạnh…Nhưng giờ đây, Nam biết chỉ vì cái bao cao su ấy đã khiến hạnh phúc của Nam trên bờ vực thẳm….

Một con đĩ yêu nghề




- Cô làm gái phải không?

 Nó ngước mắt nhìn thằng đàn ông vừa hỏi. Mặt non choẹt, chạy chiếc xe wave Trung quốc còn khá mới, quần tây áo sơ-mi cũ, mắt lờ đờ, người nồng nặc mùi rượu.
 - Ừ, thì sao…
 - Tôi muốn chơi cô… - Hắn trả lời một cách không thể thẳng thắn hơn được nữa.
 Nó nhìn hắn… nhìn không chớp mắt, rồi nó cười, ôm bụng cười sặc sụa, gập người ngồi xuống đường mà cười. Trời ạ, lần đầu tiên nó gặp một thằng khách nói trắng trợn vào mặt nó là: “Tôi muốn chơi cô…”
 - Cô cười cái gì? Cô làm gái, tôi muốn chơi gái… Được ko?
 - Được, được. Được chứ. Tôi làm gái. – Nó nói mà vẫn còn cảm thấy buồn cười.
 - Bao nhiêu tiền?
 - 200, tiền phòng anh tự trả.
 Hắn mò mẫm các túi quần, rồi nói với nó.
 - Tôi còn một trăm rưỡi thôi, được không… Còn tiền phòng thì… về chỗ trọ của tôi đi…
 Trời đất ơi… Đi chơi gái mà trả giá… Nó lại ôm bụng mà cười, đâu ra cái thằng cha khùng này vậy trời. Nhưng bỗng dưng nó lại muốn ngủ với thằng khùng này. Là đĩ, nó đã ngủ với không biết bao nhiêu đàn ông. Nhưng một thằng khùng ăn nói thật thà như thằng cha này, thì nó chưa từng thử qua.
 - Về nhà ông, ông giết tôi rồi sao???
 - Ờ… thì… cô không tin thì thôi… Tôi tìm người khác.
 - Thôi được rồi ông kẹ… Đưa tiền trước đi.
 - Không, chơi xong tôi đưa, đưa trước rồi cô bỏ chạy rồi sao.
 Nó vừa cười vừa lắc đầu, leo lên chiếc xe wave tàu của hắn ta và băng qua những con đường Sài gòn vẫn còn sáng đèn mặc dù đã hơn 2h sáng.
 Căn phòng trọ của hắn nằm trong dãy phòng bình dân, nhìn vẻ bề ngoài của mấy căn phòng, nó đoán rằng đây là khu dành cho những người cũng vất vả mới kiếm được tiền để chu toàn cuộc sống. Khu phòng trọ nó đang thuê cũng vậy.
Hắn nhẹ nhàng dắt xe vào phòng trọ, tránh gây ồn vì cũng đã hơn 2h sáng. Căn phòng nhỏ, không có nhiều vật dụng và khá gọn gàng so với 1 thằng thanh niên sống 1 thân 1 mình như hắn. Hắn chỉ tay vào chiếc nệm mỏng đặt dưới sàn nhà.

 - Cô… ngồi đó đi. – Rồi quay qua rót cho nó ly nước. Bỗng dưng nó thấy cảm động, hình như đây là lần đầu tiên có một thằng khách làng chơi rót cho nó 1 ly nước trước khi hành sự.
 Nó đưa tay nhận ly nước từ hắn, khẽ nói:
 - Anh… cởi đồ ra đi.
 - Ừ, ừ nhĩ. – Hắn hơi bối rối và mắc cỡ. Nó cảm nhận được rõ ràng là cái quyết định kiếm 1 con đĩ của hắn chỉ xuất phát khi hắn say rượu, và bây giờ khi hơi men tan đi, hắn bắt đầu thấy rằng quyết định của mình là quá mạo hiểm. Nhưng đã phóng lao thì phải theo lao…
 Nó đứng dậy, để ly nước lên bàn, rồi nhẹ nhàng giúp hắn cởi bỏ những chiếc nút của cái áo sơ mi sờn cũ. Nó và hắn bắt đầu cuộc mua bán của mình. Hắn vụng về. Rất vụng về. Với kinh nghiệm của một con đĩ, nó lờ mờ đoán rằng, có thể đây là lần đầu tiên hắn chạm vào thân thể của một người đàn bà. Tại sao người đó lại là nó???
 Cuộc mua bán diễn ra chóng vánh và ngắn ngủi. Với một người không nhiều kinh nghiệm như hắn, điều này cũng dễ hiểu thôi. Nó ngồi dậy, hỏi hắn:
 - Anh có thể chở tôi lại chỗ hồi… - Câu hỏi ngưng lại, vì nó thấy hắn đã ngủ tự lúc nào. Có lẽ hơi men và hơi tình đã làm cho hắn quá mệt mỏi rồi. Nó đưa mắt nhìn quanh căn phòng trọ mình đang ngồi. Rồi bỗng dưng nó mỉm cười, nằm xuống bên cạnh hắn và quàng tay qua ôm ngang bụng người đàn ông vừa “chơi” nó.
 Hắn là người khách duy nhất đêm nay của nó.
….
 Sáng tỉnh dậy, nó thấy nét mặt lúng túng của hắn khi nhìn nó. Rõ ràng là hắn vẫn nhớ đêm qua mình đã làm gì, nhưng hình như hắn không ngờ một việc như vậy lại có thể xảy ra.
 - Xin lỗi cô… Tôi… tôi ngủ quên, để tôi chở cô về liền.
 - Anh ăn bánh, mà chưa có trả tiền đó. Tính xù hả?
 - Tôi… quên mất, của cô đây. – Hắn lục lọi túi mình rồi móc ra 150 ngàn đưa cho nó. Nó cầm tiền, rồi lấy tờ 50 ngàn đưa lại cho hắn.
 - Hôm qua tui khuyến mãi, giảm giá đặc biệt cho anh đó. Lần sau… nhớ ghé ủng hộ tui nữa nha. – Nó nói rồi phì cười. – Tui tự về được rồi. Chỗ này cũng gần chỗ của tui.
 Nó bỏ đi khi hắn vẫn còn đứng ấp úng không biết phải nói gì. 20 ngàn tiền xe ôm từ chỗ hắn về nhà nó. Lần đầu tiên nó đi khách với giá 80 ngàn… Đĩ ơi, mày mất giá dữ vậy sao???
…..
 Lần thứ 2 nó gặp hắn.
 Vẫn chiếc xe wave Tàu còn khá mới, vẫn bộ đồ sờn cũ. Và nó nhận ra hắn.
 - Ah, anh muốn “chơi” tui nữa hả?? – Nó hỏi hắn, không giấu nụ cười.
 - Cô vẫn còn… đứng đây àh.
 - Tui là gái đứng đường, không đứng đây thì đứng đâu.
 - Có mấy lần, tui ghé kiếm cô, nhưng không gặp. Tưởng cô đi chỗ khác rồi.
 - Cái gì??? Anh kiếm tui hả? Chi dạ?
 - Thì … tôi muốn gặp cô.
 - Vậy hôm nay gặp rồi đó. Rồi anh tính sao?
 - Nhưng, ừm… hôm nay tôi hết tiền rồi, còn có 100 ngàn thôi. Nên tôi muốn cô đi ăn với tôi thôi. Được không?
 Cái gì vậy??? Một thằng khách làng chơi quay trở lại mời một con đĩ đi ăn. Đây đâu phải tiểu thuyết diễm tình. Nhưng tại sao chuyện này lại xảy ra với nó???
 - Ừ, thì đi. Tui cũng đói bụng rồi.
 Nó leo lên xe hắn ta và 2 người tấp vào một quán hủ tiếu gõ ven đường gần đó. Nó ăn 2 tô, hắn ta 2 tô, 5 ngàn một tô, 20 ngàn cho bữa ăn của 2 người.
 - Cô uống gì không?
 - Có thùng trà đá kìa, bày vẻ làm cái gì cho tốn tiền.
 Hắn chở nó lại chỗ cũ, trước khi chia tay, hắn xin số điện thoại của nó.
 - Anh tính nâng cấp tui từ gái đứng đường lên gái gọi đó hả??? – Nhưng rồi nó cũng để cho hắn nâng cấp.
Lần thứ 3 nó gặp hắn.
 Vẫn trong căn phòng trọ của hắn. Vấn với giá 150 ngàn. Nhưng khác ở chỗ: Hắn không say.
 Hắn ý thức được mình đang làm gì, sẽ làm gì và phải làm gì. Hắn làm những việc đó một cách từ tốn và nhẹ nhàng với nó. Nó tự hỏi, phải chăng đấy là bản năng của một thằng đàn ông khi ngủ với đàn bà. Tự khắc nó sẽ biết phải làm gì mà không cần ai chỉ dạy.
 Đã từ lâu, nó quên cảm giác yêu thương khi phải quan hệ thân xác. Đó là công cụ kiếm sống của nó. Để lo cho bản thân, để lo cho bà ngoại nó và cả đứa con thơ đang ở quê nhà. Nó không yêu công việc này, nhưng đó là thứ duy nhất nó có thể làm để kiếm ra tiền. Nói đúng ra, nó là một con đĩ không yêu nghề.
 Nhưng lần này, sự nhẹ nhàng và nâng niu của hắn làm cho nó có cảm xúc yêu thương. Hắn như một cơn mưa, làm tươi mát khu vườn đang khô úa của nó. Bất chợt, nó kéo hắn ta và hôn hắn ta thật nồng cháy.
 - Cho em xin điếu thuốc. – Nó bảo hắn ta, và nó thấy hắn hơi ngạc nhiên khi nghe nó thay đổi cách xưng hô.
 Nó đốt thuốc, rồi nhả khói và nói chuyện cùng hắn. Lần đầu tiên nó nói nhiều như vậy với một thằng khách làng chơi.
 “Em làm gái được 3 năm nay rồi. Quê em ở Bầu Lâm, vùng sâu vùng xa chắc anh không biết đâu. Nhà em còn bà ngoại em… và con em. Con gái, nó 6 tuổi rồi. Anh đừng có trố mắt nhìn em. Nó không có cha. Trong lòng em, thằng cha khốn nạn của nó chết rồi. Năm em vừa 18 đôi mươi, thằng sở khanh đó cưa cẩm em, rồi sau khi ngủ với em xong, nó lặn mất tâm. Khốn nạn… Khi biết mình mang bầu, em nhất quyết giữ đứa con, vì dù gì, đó cũng là một phần máu thịt của em. Ba má em mất khi em còn nhỏ, tai nạn giao thông, bà ngoại nuôi em từ đó tới giờ… Nhà em nghèo lắm. Sau khi sinh con được 3 năm, em quyết định lên Sài gòn kiếm sống, chứ không thể ở dưới đó ôm nhau mà chết đói được. Lúc đầu em lên đây ở với một con nhỏ bạn cùng quê. Nó làm gái. Cũng nó dẫn em đi làm đó. Lúc đầu em phân vân lắm. Nếu em là một con nhỏ còn trinh trắng, chắc em không làm đâu, nhưng mà… còn cái gì để mất nữa. Bạn em đâu àh? Nó bị hốt đi cải tạo rồi. Đợt đó may mà em chạy kịp, chứ không, anh cũng không gặp được em đâu…”
 Lần thứ 4. Nó và hắn gặp nhau. Vẫn là 150 ngàn.
 Lần thứ 5 nó và hắn gặp nhau. 150 ngàn.
 “Anh tốt nghiệp Đại học được 2 năm nay rồi, nhưng cầm tấm bằng đi đâu xin việc cũng không ai thèm nhận. Dân tỉnh lẻ, ngoại ngữ không giỏi, lúc đi học thì chỉ lo cắm đầu mà học, không đi làm ở đâu cả, tới khi tốt nghiệp rồi, cầm tấm bằng trên tay, mới thấy là mình thiếu kinh nghiệm thực tế một cách dã man. Nếu anh là chủ, anh cũng không thuê 1 thằng như anh. Đói thì đầu gối phải bò, anh ra chạy xe ôm để kiếm sống qua ngày, và kiếm tiền để tiếp tục trụ lại cái đất Sài Gòn này xin việc. Anh không muốn về quê. Đúng là nơi đó là quê hương anh, nhưng… anh sợ cái nghèo khổ của nó. Và anh sợ làm ba má anh mất hi vọng. Dù cho là nằm mơ, họ vẫn mơ là anh sẽ học hành thành tài và kiếm được việc làm tại đất Sài Gòn này. Em hiểu cái cảm giác mơ ước của người khác đè nặng lên vai mình thế nào không???”
 - Cả em và anh… Chúng ta đều sống vì người khác, vì gia đình… Sao ta không sống cho bản thân ta.
 - Thử hỏi, ai có thể tự sống theo ý mình muốn???.
 Lần thứ 6… 150 ngàn.
 - Em đang thuê nhà bao nhiêu tiền 1 tháng?
 - 700, điện nước luôn chừng 800, mà con mẹ chủ nhà đang đòi tăng giá theo giá xăng.
 - Bên này cũng 700, nhưng được cái bao điện nước… nếu em không ngại thì… ừ, dọn qua đây ở chung với anh đi. Cho đỡ tiền thuê nhà.
- Từ gái đứng đường, anh nâng cấp em thành gái gọi, giờ tính thành gái bao luôn hả??? Đại gia thì anh không phải rồi đó… Mặc dù có tiến bộ, nhưng “đại du” anh cũng chưa phải đâu cưng… - Nó nói rồi bật cười.
 - Bao cái gì mà bao, sao em lúc nào cũng chọc anh vậy. Chẳng qua là… góp gạo thổi cơm chung. 1 mình anh chịu tiền nhà cũng oải quá.
 - Anh tính mở cửa rước đĩ vào nhà đó… xui lắm, anh không sợ àh.
 - Sợ cái gì mà sợ, em suy nghĩ đi.
 - Ah, hay tính kiếm gái chơi chùa??? Không có dễ đâu nha cha. Tui tính tiền đủ hết đó.
 - Em nói nhảm quá.
 1 tuần sau, hắn chở nó dọn đồ về ở chung với hắn.
 Nó và hắn sống chung với nhau đã hơn 2 tháng. Có những thứ tình cảm từ từ lớn lên trong lòng cả hai mặc dù đôi bên đều không muốn nhắc tới nó. Hắn vẫn ngày ngày chạy xe ôm, không quên mua tờ báo xem mục tuyển người và bộ hồ sơ xin việc để sẵn trên xe. Nó vẫn đêm đêm ra đứng ở gốc cây quen thuộc. Nhiều khi là hắn chở nó ra chỗ đó, đôi khi hắn chở nó tới nhà của một người nào đó, rồi sáng hôm sau nó tự về nhà.
- Tự nhiên bây giờ anh thành 1 thằng ma cô dắt mối cho em luôn àh. – Nó gắp thức ăn cho nó và nói, hai người đang ngồi bên mâm cơm đạm bạc thường ngày.
 Hắn đưa mắt nhìn nó… ánh mắt như muốn nói điều gì đó, nhưng rồi lại im lặng và cúi xuống ăn cơm tiếp.
 - Ăn cơm đi, em nói nhảm quá.
 Tối đó hắn lại chở nó tới căn nhà lần trước hắn từng chở nó tới. Nó xuống xe bên đường, đã vào căn nhà đó rồi, nhưng hắn vẫn chưa quay xe về. Kiếm một góc đường, hắn dựng xe và chăm thuốc hút, mắt vẫn nhìn vào căn nhà kia.
 6h sáng… Nó bước ra khỏi nhà, nhìn có vẻ rất mệt mỏi. Đang đứng lóng ngóng kiếm xe ôm thì hắn chạy lại trước mặt nó.
 - Lên xe đi, anh chở về.
 - Anh… anh đứng đây đợi từ tối qua tới giờ àh. Anh rãnh quá vậy.
 Hắn im lặng và chở nó về nhà…
 - Hay… em đừng đi làm nghề này nữa được ko?

 Nó trâng trâng nhìn hắn.
 - Không làm cái nghề này thì làm cái gì. Tốt nghiệp Đại học như anh còn thất nghiệp, vừa học xong lớp 9 như em thì biết làm cái gì. Anh biết là đất Sài Gòn này đâu phải dễ tìm việc.
 - Vậy thì em đừng đi làm, ở nhà đi, anh chạy xe thêm ban đêm, kiếm thêm tiền lo cho em.
 - Anh đừng có điên. Hôm nay học đâu ra cái thói anh hùng như vậy hả???
 - Anh… anh không muốn em đi làm nữa. Anh không… không chịu nổi cảm giác em ngủ với một người nào khác ngoài anh. Em hiểu không?
 - Anh ghen… Anh làm ơn nhớ dùm em, anh và em không là cái gì của nhau cả, đừng có ghen tuông vớ vẩn ở đây, được không?
 - Người ở căn nhà đó là ai… Sao mấy lần gần đây em chỉ tới mỗi căn nhà đó.
 - Là khách của em, em không thích nói cho anh biết và anh không cần quan tâm. Bỏ đi, đừng nhắc tới chuyện này nữa.
Hình như giữa nó và hắn có một cái gì đó ngăn cách, những ngày sau đó, nó và hắn nói chuyện ít hơn, cũng không còn vui vẻ như thời gian trước nữa. Trong buổi cơm chiều hôm ấy, đang ăn dỡ bữa, điện thoại nó reo. “Ừ, em biết rồi, em sẽ tới ngay.”
 Nó dừng bữa, đứng dậy và thay đồ.
 - Lại là người đó kiếm em?
 - Ừ, thì sao?
 - Em đừng đi.
 - Không, ông ta là một người khách sộp, mỗi lần như vậy, ông ta cho em 500 ngàn. Chưa kể là ông ta rất thích em. Khó khăn lắm mới kiếm được một người khách như vậy.
 - Em đừng đi.
 - Không. Em phải đi.
 - Anh vừa phỏng vấn ở một công ty kia 2 lần rồi, 1 tuần nữa sẽ có kết quả. Nếu như được nhận vào làm, anh có thể lo cho cả em, em cho anh 1 tuần đi…
 - Không… Em xin lỗi.
 - Anh… anh thật sự… anh…
 - Anh cái gì??? Anh yêu em đúng không? Ngay cả việc yêu em, anh cũng không dám thừa nhận. Em biết, anh không muốn thú nhận rằng anh yêu một con đĩ. Điều đó rất kinh tởm, bản thân anh cũng khó chấp nhận được. Đúng, em có cảm tình với anh, nhưng tình cảm đó không đem ra ăn được khi đói, không nuôi được bà ngoại và con em. Nên bây giờ, em sẽ đi làm. Dù cho là một con đĩ, em vẫn phải làm 1 con đĩ yêu nghề và có trách nhiệm với công việc của mình.
 Nó đóng cửa rồi bước đi thật nhanh, đưa tay lau hai giọt nước mắt đang chực trào. Không được khóc. Bèo nước gặp nhau, hợp rồi tan thôi… Không được khóc. Mày không xứng đáng với ảnh, ảnh còn cả tương lai phía trước và sẽ có người tốt hơn mày xứng với ảnh. Không được khóc. Buồn cười thay khi nó từng nghĩ mình là 1 con đĩ không yêu nghề, nhưng hôm nay lại khẳng định trước mặt hắn rằng, nó là một con đĩ yêu nghề.
- Cậu có được 1 thứ mà bây giờ tôi ít gặp ở những người trẻ. Đó là sự thật thà và chân thành. Nếu như là một người khác, họ sẽ ghi trong hồ sơ của mình rằng đã làm ở nhiều công ty để chứng tỏ khả năng, mặc dù điều đó là nói láo. Nhưng cậu không như vậy. Tôi đánh giá cao đức tính này của cậu, vì đằng nào, khi vào công ty, cậu cũng sẽ được huấn luyện chuyên môn từ đầu. Viết vào 1 tờ giấy trắng đôi khi dễ hơn viết vào 1 tờ giấy đã kín chữ hay bị bôi xóa lung tung. Về mức lương cậu yêu cầu, chúng tôi nghĩ không thành vấn đề. Cậu có thể ra về và thứ 2 tuần sau bắt đầu thử việc. Nếu trong 2 tháng cậu không chứng tỏ được khả năng của mình thì dù là có cảm tình tốt với cậu, tôi vẫn cho cậu thôi việc. Cứ vậy nhé. Chào cậu.
 Hắn bước ra khỏi công ty, trong lòng vui hơn bao giờ hết, cuối cùng thì hắn cũng đã tìm được việc làm cho mình. Mặc dù con đường phía trước sẽ còn nhiều chông gai, nhưng đây có thể coi là một khởi đầu tốt. Vậy là hắn có thể thực hiện được mơ ước của cha mẹ. Về nhà hắn sẽ gọi ngay cho cha mẹ báo tin. Và còn phải báo tin cho nó nữa. Hắn tự tin rằng mình có thể thuyết phục nó ở lại bên mình.
 Căn phòng im lặng đến đáng sợ, tất cả mọi đồ đạc lại quay trở về như lúc hắn sống 1 mình. Nó đã dọn đồ đi. Không 1 lời từ biệt. Hắn gọi cho nó, nhưng không liên lạc được. Hắn thẩn thờ nhìn căn phòng của mình. Trước đây nó không cảm thấy, nhưng sao hôm nay, cũng căn phòng này, nhưng lại trống trải quá…
 Bỗng dưng hắn chú ý trên bàn nước có 1 bao thư nhỏ, vội mở ra coi, hi vọng là nó có để lại cho hắn vài lời. Nhưng bên trong chỉ có tiền. 690 ngàn.
 Có thể bạn hy vọng câu truyện này kết thúc theo kiểu nó đã ngủ với người đàn ông kia để hắn được nhận vào làm. Hay nó ra đi vì tương lai của hắn… Nhưng câu truyện này chỉ kết thúc đơn giản như sau:
 - …Cuối cùng, nhờ vào chiếc hài mà Hoàng tử đã gặp lại Lọ lem, thế là họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau trong cung điện…
 - Mẹ ơi, vậy là Hoàng tử không có chê Lọ lem nhà nghèo hả mẹ. Vậy bây giờ, mặc dù nhà mình cũng nghèo, nhưng sau này Hoàng tử cũng có thể thương con đúng không mẹ??
 - Haha, đúng rồi, con gái của mẹ sau này sẽ rất là xinh đẹp… Không ai chê con đâu, và con sẽ kiếm được hoàng tử cho mình… Những người thương nhau thật lòng, rồi sẽ được ở bên nhau thôi… - Bỗng dưng nước mắt lại rơi, nó buồn vì vừa phải nói dối với con gái mình…
 1 năm sau…
 Nó vẫn đứng ở gốc cây đó…
Thoáng có bóng xe chạy qua, một chiếc xe tay ga đắt tiền, người ngồi trên đó là hắn, dù có hóa thành tro nó cũng nhận ra, đằng sau hắn là 1 cô gái trẻ, đang vòng tay ôm hắn.
Nó nhìn hắn, hắn thấy nó… Họ nhìn nhau… Rồi hắn quay mặt đi, như chưa từng quen biết, hay hắn sợ rằng nó sẽ kêu tên hắn…
 Tiếng nhạc của quán cafê bên đường vọng sang…
 “Nếu như trong lòng anh vẫn chưa từng có em… Đến với em chỉ như khách qua đường ghé thăm… Thì dù sao em cũng vơi đi cô độc… giữa bóng đêm…”
 Một mùa mưa, Sài gòn.

Nguồn: http://shoptraicam.com/bi-kip/mot-con-di-yeu-nghe-99